31 tuổi và chuyến đi tình nguyện ở nước bạn Lào năm 2023

Khi còn là sinh viên, tôi chưa có cơ hội được tham gia các chiến dịch tình nguyện hè và đây cũng chính là một sự tiếc nuối của tôi. Vào tuổi 31, khi đã đi làm, tôi lại được may mắn tham gia chiến dịch tình nguyện “Kỳ nghỉ hồng”, và tuyệt vời hơn khi địa điểm chiến dịch là nước bạn láng giềng của Việt Nam – Nước Cộng hoà dân chủ nhân dân Lào. Đây là chuyến đi tình nguyện đầu tiên của tôi nên tôi có lo lắng một chút, nhưng nhiều hơn vẫn là sự phấn khích, hào hứng chờ đợi những trải nghiệm mới mẻ phía trước. Trong chuyến đi này, tôi thu hoạch được 2 bài học lớn nhất. Bài học về tình người và ý nghĩa của việc làm tình nguyện.

Tại cửa khẩu Bờ Y – tỉnh Kon Tum, chúng tôi được Bí thư Đoàn tỉnh Attapu chào đón. Anh như người bạn thân lâu năm không gặp của mọi người, anh rất thân thiện và gần gũi, và anh nói tiếng Việt cũng rất rành. Trong suốt quá trình ở tại đây, anh đã luôn tạo điều kiện hỗ trợ đoàn chúng tôi để làm việc một cách hiệu quả nhất. Anh có phong cách làm việc rất chuyên nghiệp, luôn đúng giờ và sắp xếp mọi thứ ổn thoả, cùng với vẻ ngoài giản dị, khiêm tốn. Nhưng lúc ăn uống và giao lưu, anh rất vui vẻ và trò chuyện với chúng tôi rất hoà đồng. Và chị Noy, chị phiên dịch – tình nguyện của Tỉnh Đoàn Attapu cũng vậy, chị là người bên cạnh hỗ trợ chúng tôi những sinh hoạt thường nhật nhất. Chị không ở cùng chúng tôi, nhưng chị luôn sắp xếp chu đáo, hỏi han chúng tôi ở có quen không, ăn uống hợp khẩu vị không, có thiếu gì không. Sợ chúng tôi ăn không quen, chị lấy xe máy chở chúng tôi đi mua bánh mì, mua trà sữa. Chị còn làm chúng tôi thích thú khi mua cả bịch thịt nướng tặng cho cả Đoàn thêm vào bữa tối đạm bạc.

Hình: Chị Noy, các anh chị Tỉnh Đoàn Attapeu và các chiến sĩ Kỳ Nghỉ hồng.
Hình: Chị Noy, các anh chị Tỉnh Đoàn Attapeu và các chiến sĩ Kỳ Nghỉ hồng.

Tới mỗi huyện của tỉnh, chúng tôi đều được người dân nơi đây chào đón hết sức nồng hậu. Họ khó khăn và còn nghèo lắm, nhưng họ đã tiếp đãi chúng tôi bằng tất cả tấm lòng. Bọn trẻ thì kết vòng hoa tặng cho mỗi người trong đoàn chúng tôi bằng những loài hoa bản địa đặc trưng: Hoa sứ đại (hoa chăm pa), hoa phượng, hoa cúc vạn thọ, hoa nhài… Nó không cầu kỳ, nhưng những bó hoa, vòng hoa này chính là sự trân trọng, quý mến mà họ dành cho chúng tôi.

Hình: Các em thiếu nhi tại trường tiểu học Vong Samphanh – huyện PhouVong, tỉnh Attapeu, Lào

Người dân nơi đây làm nông, trồng trọt chăn nuôi là chính, quanh năm với ruộng rẫy, nuôi dê, nuôi bò. Chính vì vậy, phải tới buổi trưa, họ mới tạm gác công việc, hối hả chạy ra điểm tập kết của chúng tôi để khám bệnh với chân tay còn lấm lem bùn đất. Họ mời chúng tôi những buổi trưa tuy đạm bạc gồm một cục nếp và 2 que thịt nướng nhưng lại thơm ngon đến lạ. Người dân ở đây họ lương thiện, thật thà và hiền lắm. Vào buổi trưa khi nắng đổ trời, họ vẫn trật tự chờ tới lượt mình khám. Chúng tôi cũng cảm nhận được sự chân thành ấy mà cũng cố gắng hơn với mong muốn góp được chút gì đó cho cuộc sống người dân nơi đây tốt hơn. Lúc ra về, họ vẫn không quên câu chào chúng tôi “Khạp chay”, nụ cười dễ thương và lời nhắn nhủ năm sau quay lại nhé. Tấm lòng đối đãi tử tế đã khiến khoảng cách địa lý, văn hoá hay ngôn ngữ giữa chúng tôi đều không còn tồn tại.

Hình: Bữa trưa với món ăn đặc sản của Lào: Cơm nếp và thịt nướng

 Trong khoảng thời gian 2 tuần tại đất nước này, tôi làm quen được rất nhiều người bạn mới. Họ là những bác sĩ, điều dưỡng đến từ các bệnh viện trong thành phố, mỗi người một vị trí, một chuyên khoa khác nhau. Nhưng khi về đây, mọi người lại phối hợp làm việc nhịp nhàng hiệu quả. Có được sự đoàn kết này phải nhắc đến người anh Trưởng đoàn y tế của chúng tôi: anh Trần Đức Khánh – anh như sợi dây gắn kết chúng tôi lại với nhau, tạo cho mọi người không khí thoải mái khi làm việc. Chúng tôi đã cùng nhau thực hiện khá nhiều nhiệm vụ: khám, chữa bệnh, phát thuốc miễn phí có gần 2500 người dân nghèo tại tỉnh Attapu, tổ chức trò chơi cho các em thiếu nhi, hỗ trợ sơn vẽ lại phòng học mới cho các em trường tiểu học Hữu nghị Việt – Lào, thi công công trình sân chơi trong nhà cho các em trường mầm non. Và tập thể chúng tôi cùng nhau đóng gói phân chia thuốc, quà bánh chuẩn bị cho sáng hôm sau, những buổi tập nhảy múa văn nghệ lúc 10 giờ tối, những buổi tổ chức sinh nhật cho thành viên của đoàn tình nguyện, những buổi tâm sự đủ chuyện trên trời dưới đất,…

Chúng tôi cùng nhau trải qua những vất vả: những buổi trưa khám bệnh dưới cái nắng nóng nổ trời, buổi thì nguyên đội ngồi xe bán tải thì trời mưa dột ướt tả tơi, hay những bữa cơm trưa nuốt vội… Và chúng tôi cùng nhau chung hưởng niềm vui khi hoàn thành buổi khám thành công, hay buổi đi shopping khu chợ trung tâm tỉnh Champasack, đi tham quan những những công trình kiến trúc Phật Giáo, lội suối và leo lên ngọn núi Phok Asou ở Phonthong, được chiêm ngưỡng dòng sông Mekong rộng lớn, những buổi đi khám phá ẩm thực đêm với các quầy xiên nướng đủ loại, đắp mặt nạ dưỡng da cùng nhau… “Làm hết sức, chơi hết mình” – chúng tôi như quay lại ngày tháng của tuổi 20, nhiệt huyết và cống hiến. Thật sự, khoảng thời gian 2 tuần này rất đẹp. Được trải qua khoảng thời gian này cùng tất cả mọi người, tôi thật sự biết ơn điều đó.

Hình: Đoàn y tế trên chiếc xe quân sự dưới cơn mưa tầm tã chuẩn bị xuất phát đến điểm khám bệnh thuộc huyện Sanamxay, tỉnh Attapeu, Lào.

 Những ngày tháng tại vùng đất bạn Lào, tạm rời guồng quay công việc hối hả nơi thành thị, không còn cả ngày chằm chằm nhìn vào màn hình điện thoại, laptop;  tôi cảm thấy bình yên lạ. Mỗi ngày mới bắt đầu với những công việc tình nguyện (khám bệnh, sơn nhà, chơi cùng lũ trẻ, nhảy múa, ca hát, tập nói ngôn ngữ mới, …), cùng làm việc với những đồng đội dễ thương, đến tối lại cùng ngồi ăn uống, nói chuyện tâm tình. Nó đơn gỉan vậy thôi nhưng rất thanh thản và bình yên. Những ngày tình nguyện nơi đây thật hạnh phúc và chắc chắn đây là những trải nghiệm quý giá mà tôi không bao giờ quên được. Chuyến đi tình nguyện này đã giúp tôi cân bằng trở lại, tìm được động lực trong công việc, và trên hết đó chính là tôi sẽ tiếp tục những chuyến đi tình nguyện khác nữa, về với những nơi đang cần chúng tôi. Làm được việc tốt có ích cho người khác, điều đó thật tuyệt vời!

Hình: Các bác sĩ thông dịch viên người Lào và các chiến sĩ Kỳ nghỉ hồng sau buổi khám bệnh tại huyện Samakhixay, tỉnh Attapeu, Lào.

Đoàn Thanh niên
Bệnh viện Nhi Đồng Thành Phố